Đi vào khách sạn giao lưu với bồ sau khi nhậu say

Đi vào khách sạn giao lưu với bồ sau khi nhậu say

Đi vào khách sạn giao lưu với bồ sau khi nhậu say

Tôi thì lại to như con trâu mộng do tập gym với chơi đá bóng với thằng Tuấn trâu chó từ hồi còn ở nhà dưới quê cơ mà. Mà tôi hay lẻo mép trêu gái nên mấy em mà thích thằng Thế lại chả ưa tôi lắm. – Không, tao chả thấy gì, tao không thích lắm mấy cha đấy sang, rồi hàng xóm cứ nói ra vào, đợt đấy tao cục cằn hằn học với bà bô tao cũng chỉ vì vấn đề đấy, bà thấy thẹn vì để con cái biết mấy chuyện tế nhị này, làm cho con cái khó xử, hàng xóm ra vào, nên bà thôi. Tôi thì lại to như con trâu mộng do tập gym với chơi đá bóng với thằng Tuấn trâu chó từ hồi còn ở nhà dưới quê cơ mà. – …Đéo gì nghe biến thái bỏ mẹ, loạn luân đấy. Trông người ngợm thân hình đẹp chứ? Con lợn này. – Sinh năm 65. Tôi đoán cô phó cũng có chút ý tứ với tôi, nhưng tôi thấy ghê răng nếu mọi chuyện vỡ lở, có khi 4 năm đèn sách vất đi hết, nên cô cháu chỉ dừng ở đấy thôi. Cơ mà chuyện tôi muốn kể là về bà bô nó hồi chúng tôi còn đi học cơ. Thằng Thế người nhỏ con gầy gò nhưng học rất giỏi, lúc làm bài tập nhóm hoặc đợt khi cuối kì, nó hay sang nhà tôi trọ cùng 2 3 đứa nữa để cùng nhau làm và ôn thi. – Mẹ mày không chu cấp mày được tí nào à? Tôi thì lại to như con trâu mộng do tập gym với chơi đá bóng với thằng Tuấn trâu chó từ hồi còn ở nhà dưới quê cơ mà. Tôi biết thằng Thế khi lên Hà Nội học đại học. – Lại giả bộ, thế sao nhiều chú để ý thế? Có đẹp không? Có lần tôi xuống lấy kết quả cuối buổi sáng thứ 7, phòng còn mỗi cô phó đang trực cuối tuần, hai cô cháu còn ngồi tám chuyện nốt đến 11.30 mới đứng dậy cùng nhau ra về. Thằng này chăm học, đầu to mắt cận, chả thể thao giao lưu anh em cùng lớp cùng lớp gì cả, người gầy nhăng nhẳng nhưng đúng là nó học giỏi nổi tiếng cả khóa luôn, cũng có mấy em gái hiền lành ngưỡng mộ hỏi han nó phết. – …

– Hay ông mấ…ấ…rồi, tao xin lỗi, vô duyên quá (tôi lúng túng vì cái thói mau mồm nhưng không suy nghĩ của mình)

– Không, tao không có bố. Kì nào nó cũng ẵm học bổng của trường vì thành tích tốt. Hàng tháng tao làm thêm còn gửi chút tiền cho bà chi tiêu. Mông cũng bự, nhưng bụng cũng hơi bự luôn, hề hề (nó cười cho đỡ ngượng)

– Tiếp đi ngượng ngùng gì? Bố tao đi theo gái, bỏ mẹ con tao mà ông còn chăm lo tao học đại học trên này đây này. Tôi đoán cô phó cũng có chút ý tứ với tôi, nhưng tôi thấy ghê răng nếu mọi chuyện vỡ lở, có khi 4 năm đèn sách vất đi hết, nên cô cháu chỉ dừng ở đấy thôi.