Vợ dâm chơi threesome cùng với bạn thân ông xã

Lần này do quá mê mệt nên áo thun của Lợi, áo ngực và cả quần lót của chị Minh đều rơi cả ra ngoài nền gạch bông. Đến giờ phút này đây, xem như là Lợi đã hoàn toàn làm chủ phần trên tấm thân trinh trắng, ngọc ngà của người chị ruột. Vì lưng quần chị Minh không bó sát người cho mấy nên Lợi móc mấy ngón tay vào hai bên lưng quần của chị, từ từ tuột phần trước chiếc quần xuống. – Em biết đấy ! Thực sự là Lợi cũng chả hề hay biết chi cả, chẳng qua là trong Lợi có một thằng Lợi khác nữa, thằng này sành sõi hiểu biết nhiều hơn đã ra lệnh thúc đẩy Lợi, bảo phải làm như vậy như vậy. À, có lẽ ở sau lưng thì phải ? Chị giúp em nghe ! Ngày mai chị lên máy bay rồi, chị buồn lắm! Thấy vậy, Lợi thôi hỏi, lặng lẻ đi về phòng. Hai chị em mặc quần áo vào và nằm xuống, mau chóng chìm vào giấc ngủ mê mệt, say sưa và không hề có mộng mị…
3 giờ 30 phút sáng ! Lợi lấy làm lạ, vội bước qua phòng chị để hỏi sự tình nhưng chị Minh vẫn úp mặt vào gối nức nở khóc. Chị Minh cũng cảm thấy cảm giác như vậy. Tuy Lợi còn nhỏ nhưng chỉ cần qua mấy lời hướng dẫn chỉ vẽ của chị đã hoạt động tỏ ra rất hiệu quả trong cuộc tình loạn luân tội lỗi này khiến chị Minh cảm thấy vui sướng, hoan hỉ vô cùng. Lợi lấy quần đùi mặc vào rồi đi rót nước uống ; nó không quên rót nước mang đến mời chị Minh. Giọng chị Minh bỗng thấp xuống :
– Nè Lợi, em có kín miệng không ? Chỉ 5 phút sau, Lợi bổng cảm thấy từ trong con cu của nó có một tia nước nong nóng, xối xả phụt trào ra tràn đầy cả âm đạo chị Minh, tràn cả ra ngoài làm ướt cả vùng bụng và hai đùi của nó cũng như của chị Minh. Vòng bụng của chị mềm mại, hai vòng eo thì thon thả cân đối. Chị thật sung sướng, bồi hồi vô cùng vì chị đã thực hiện được đúng theo ý định ban đầu của chị, đó là trao thân và dâng hiến trinh nguyên của chị cho Lợi, để khỏi phải mất không vì lão già Đài Loan thì rất lãng phí. Chị Hai và chị Ba của nó buôn vải và mở đầu hụi lại bị bể hụi nên thiếu nợ của nhiều bạn hàng và Nhà nước rất nhiều tiền. Tuy rất ngại ngùng, e thẹn nhưng vì lúc đầu đã tự nguyện hiến dâng nên chị Minh không hề nghĩ đến việc chối từ, trốn tránh.